Trang 6 của 6 Đầu tiênĐầu tiên ... 456
Kết quả 51 đến 60 của 60
  1. #51
    Guest
    Trích dẫn Gửi bởi kamikaze
    Đi Nhật vì yêu văn hóa, vì muốn tìm hiểu v.v.. là câu cửa miệng của các bạn tham gia phỏng vấn rồi.
    Hồi trước có vài lần mình hỏi luôn " thế không cần tiền thì qua công ty nuôi miễn phí rồi học văn hóa có chịu không?" thì các bạn ấy nói "thế thì khó quá"...


    Nếu đi Nhật chỉ muốn học hỏi đúng nghĩa thì khi qua đây sẽ nhẹ nhõm dù lương có thấp, điều kiện làm việc có vất vả. Nhưng hiếm có ai như thế!
    Thi trong luc phong van nen tra loi ca 2 luon, vua hoc hoi va lien tien

  2. #52
    knseo Guest
    Trích dẫn Gửi bởi kamikaze
    Đi Nhật vì yêu văn hóa, vì muốn tìm hiểu v.v.. là câu cửa miệng của các bạn tham gia phỏng vấn rồi.
    Hồi trước có vài lần mình hỏi luôn " thế không cần tiền thì qua công ty nuôi miễn phí rồi học văn hóa có chịu không?" thì các bạn ấy nói "thế thì khó quá"...


    Nếu đi Nhật chỉ muốn học hỏi đúng nghĩa thì khi qua đây sẽ nhẹ nhõm dù lương có thấp, điều kiện làm việc có vất vả. Nhưng hiếm có ai như thế!
    Thi trong luc phong van nen tra loi ca 2 luon, vua hoc hoi va lien tien

  3. #53
    HOAKIVI Guest
    K liên quan lắm nhưng post vô đây lun

    Golden week năm nay là dịp các bạn nó ở Nhật trở về nước tổ chức đám cưới sau gần chục năm sinh sống ở Nhật: 1 đám cưới Việt - Mỹ và 1 đám cưới Việt - Trung. Lâu rồi lại có cơ hội tham dự đám cưới quốc tế.

    Sau đám cưới nó và bạn hẹn hò, bạn kể thời gian đầu bạn sang Nhật học thạc sĩ là những ngày nước mắt không ngừng tuôn rơi mỗi ngày. Nghe xong khá bất ngờ vì bạn là đứa có năng lực, thành tích học tập tốt và khá mạnh mẽ, luôn luôn nỗ lực để hướng tới mục tiêu. Chưa bao giờ nhìn thấy giọt nước mắt của bạn và chưa bao giờ nhìn thấy bạn nản chí; chỉ được nhìn thấy và nghe thấy kết quả mà bạn đạt được - sự đánh giá cao của nó và những người bạn khác (có cả người Nhật) dành cho bạn. Nơi bạn học và làm việc ở Nhật đều là những nơi mà đến cả người Nhật cũng còn ước mơ, nhưng bạn nói Nhật khác Việt Nam - để thăng tiến ở 1 vị trí nào đó cần rất nhiều thời gian, ko thể vội vàng được. Có khi mất 3 năm chỉ để học 1 công việc mà ở Việt Nam cho rằng là đơn giản, và có khi 10 năm nữa bạn cũng vẫn chỉ ở vị trí của hiện tại mà thôi. Nghe bạn nói về thời kỳ khó khăn, về những đặc điểm tốt và không tốt của nước Nhật và người Nhật chợt nhớ đến lần sang Nhật cũng bất ngờ khi nghe một người bạn chung của 2 đứa cùng lớp Đh nói về những ngày tháng tự kỷ khi học thạc sĩ, ko nói chuyện với bất kỳ ai cả ở VN lẫn Nhật - những ngày tháng chả hiểu sao mình lại đến Nhật và tồn tại như thế. Dù cuộc sống chả hề đơn giản, có thể sẽ có những khó khăn như các bạn đã trải qua nhưng từ trước đến giờ mỗi lần gặp nó các bạn đều khuyến khích nó đi Nhật sống và trải nghiệm - có lẽ là hợp với nó. Liệu có hợp thật ko?

    Hôm qua lại tụ tập với đám bạn cấp 3 chào mừng vợ chồng mới cưới và cũng là buổi tiệc chia tay sớm. Nói chuyện với vợ bạn - em người Trung Quốc sang Nhật học và làm việc đã 10 năm, tiếng Nhật cũng như người Nhật và đã quen với cuộc sống ở Nhật rồi. Em làm cho 1 công ty về Logictics, công việc cũng khá đơn giản đó là nhận điện thoại từ khách hàng, bố trí nhân công và phương tiện nhưng lại rất cuồng quay. Thứ 2,3,4 thì bình thường nhưng đến thứ 5, thứ 6 là năng lượng bị cạn kiệt, trở nên mệt mỏi và khó chịu - như biến thành 1 con người khác, tuần nào cũng như tuần nào. Và em đã nghỉ việc sau hơn 3 năm làm việc, để đi tìm 1 cơ hội làm việc mới nhẹ nhàng hơn. Nhìn thấy lớp nó có mặt ở điểm hẹn từ 6h, 6h30 chiều rồi cùng nhau ăn uống cười đùa với nhau - em thấy cuộc sống thật là dễ chịu.

    Ah, về cơ bản thì anh người Mỹ và em người Trung í ăn uống rất tự nhiên; k e dè như vợ/chồng của bạn - mặc dù đã gặp nhau nhiều lần, coi như là thành viên của lớp nhưng vẫn khá tốn sức để mời ăn.

  4. #54
    hungit6890 Guest
    K liên quan lắm nhưng post vô đây lun

    Golden week năm nay là dịp các bạn nó ở Nhật trở về nước tổ chức đám cưới sau gần chục năm sinh sống ở Nhật: 1 đám cưới Việt - Mỹ và 1 đám cưới Việt - Trung. Lâu rồi lại có cơ hội tham dự đám cưới quốc tế.

    Sau đám cưới nó và bạn hẹn hò, bạn kể thời gian đầu bạn sang Nhật học thạc sĩ là những ngày nước mắt không ngừng tuôn rơi mỗi ngày. Nghe xong khá bất ngờ vì bạn là đứa có năng lực, thành tích học tập tốt và khá mạnh mẽ, luôn luôn nỗ lực để hướng tới mục tiêu. Chưa bao giờ nhìn thấy giọt nước mắt của bạn và chưa bao giờ nhìn thấy bạn nản chí; chỉ được nhìn thấy và nghe thấy kết quả mà bạn đạt được - sự đánh giá cao của nó và những người bạn khác (có cả người Nhật) dành cho bạn. Nơi bạn học và làm việc ở Nhật đều là những nơi mà đến cả người Nhật cũng còn ước mơ, nhưng bạn nói Nhật khác Việt Nam - để thăng tiến ở 1 vị trí nào đó cần rất nhiều thời gian, ko thể vội vàng được. Có khi mất 3 năm chỉ để học 1 công việc mà ở Việt Nam cho rằng là đơn giản, và có khi 10 năm nữa bạn cũng vẫn chỉ ở vị trí của hiện tại mà thôi. Nghe bạn nói về thời kỳ khó khăn, về những đặc điểm tốt và không tốt của nước Nhật và người Nhật chợt nhớ đến lần sang Nhật cũng bất ngờ khi nghe một người bạn chung của 2 đứa cùng lớp Đh nói về những ngày tháng tự kỷ khi học thạc sĩ, ko nói chuyện với bất kỳ ai cả ở VN lẫn Nhật - những ngày tháng chả hiểu sao mình lại đến Nhật và tồn tại như thế. Dù cuộc sống chả hề đơn giản, có thể sẽ có những khó khăn như các bạn đã trải qua nhưng từ trước đến giờ mỗi lần gặp nó các bạn đều khuyến khích nó đi Nhật sống và trải nghiệm - có lẽ là hợp với nó. Liệu có hợp thật ko?

    Hôm qua lại tụ tập với đám bạn cấp 3 chào mừng vợ chồng mới cưới và cũng là buổi tiệc chia tay sớm. Nói chuyện với vợ bạn - em người Trung Quốc sang Nhật học và làm việc đã 10 năm, tiếng Nhật cũng như người Nhật và đã quen với cuộc sống ở Nhật rồi. Em làm cho 1 công ty về Logictics, công việc cũng khá đơn giản đó là nhận điện thoại từ khách hàng, bố trí nhân công và phương tiện nhưng lại rất cuồng quay. Thứ 2,3,4 thì bình thường nhưng đến thứ 5, thứ 6 là năng lượng bị cạn kiệt, trở nên mệt mỏi và khó chịu - như biến thành 1 con người khác, tuần nào cũng như tuần nào. Và em đã nghỉ việc sau hơn 3 năm làm việc, để đi tìm 1 cơ hội làm việc mới nhẹ nhàng hơn. Nhìn thấy lớp nó có mặt ở điểm hẹn từ 6h, 6h30 chiều rồi cùng nhau ăn uống cười đùa với nhau - em thấy cuộc sống thật là dễ chịu.

    Ah, về cơ bản thì anh người Mỹ và em người Trung í ăn uống rất tự nhiên; k e dè như vợ/chồng của bạn - mặc dù đã gặp nhau nhiều lần, coi như là thành viên của lớp nhưng vẫn khá tốn sức để mời ăn.

  5. #55
    Guest
    Lần đầu tiên:
    - Chính thức làm ở công ty thương mại và làm việc cặm cụi từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối chả bao giờ hết việc mà lại còn luôn ở tình huống urgent. Nhưng cũng bởi thế, vèo cái là thấy được lĩnh lương rồi
    - Biết có người Nhật có thể ngồi cắt móng chân "tách tách tách", thay đồng phục giữa công ty; bị ho khá nặng nhưng không đeo khẩu trang mà hồn nhiên ngồi giữa công ty hỉ mũi, khạc đờm có đến 20 lần/ngày. Và đặc biệt nhất, thứ 4 tuần vừa rồi vợ con hắn bị cúm nhập viện "phải cách ly" hắn vẫn nhởn nhơ đến văn phòng cười nói trong khi cả người Nhật lẫn người Việt kêu nên về, ngày nào hắn cũng đến rồi chiều về sớm. Hôm qua thì hình như vợ con đã được về nhà.
    - Được biết service của Nhật: sau 1 lần giao hàng sai, 1 lần giao hàng bị lỗi (ko biết có phải do vận chuyển ko), lần thứ 3 bằng mọi cách họ sẽ gửi lại hàng sớm nhất có thể dù có thể là phải bay từ Nhật chỉ để cầm hàng sang Việt Nam cho công ty. Với công ty nó thì đã có lần nhân viên đã phải bay từ HN vào HCM chỉ để mang hàng vào cho khách rồi bay ra luôn. Và lần này, may sao hôm nay là thứ 7 - ngày nghỉ của công ty, kỹ sư không phải đi khách hàng nên có 1 em kỹ sư đã làm công việc này thay nó. Hôm qua hết giờ làm, khi mọi người đã về hết thì nhận được điện thoại của Sếp muốn em kỹ sư kia bay vào HCM. Tưởng là khách hàng trong í máy hỏng cần thêm người gấp thì nhận được điện thoại của em ấy nói chỉ là cầm hàng vào HCM thôi. Nói chuyện với Sếp là gửi CPN hỏa tốc, sáng mai 8 giờ hàng vẫn giao được ở văn phòng HCM như mọi lần nhưng Sếp ko đồng í "vì chả có gì chắc chắn bằng việc mình tự mang đi". Vậy là em ấy phải quay lại văn phòng lấy hàng, sáng nay bay chuyến 5h55 và bay ra chuyến 11h15 (Sếp chỉ định bay ra luôn chuyến 10 giờ mà k book đc vé). Bắt ra luôn, ko cho nhân viên ở lại dù là cuối tuần vì sợ phát sinh thêm chi phí khách san, ... Nghe xong, ai cũng choáng váng. Bên phòng vé còn phải kêu sao nhà em giàu thế. Tất cả chỉ một mục đích duy nhất "chắc chắn hàng phải được mang vào HCM trước 8h30 hôm nay".
    Và còn nhiều điều lần đầu tiên khác hiện chưa nhớ ra.

  6. #56
    Guest
    Cứ tiếp tục khám phá đi. Sẽ còn nhiều vất rất nhiều bí ẩn bất ngờ đó.

  7. #57
    Guest
    Cái anh kia phải đi liền thế kia chắc cũng quen rồi ý chứ nhỉ. haha.. ^^
    Bên mình cũng có lần bị Khách Claim, và Sếp (GĐ Kinh Doanh kiêm Điều hành chung) đích thân mang hàng từ Kansai đi Tokyo cho khách.
    Chỉ khác là không phải Công ty mình (ở VN), mà là 本社 đối ứng với khách ở Nhật. ^^

  8. #58
    daquyadd Guest
    Hì, ko quen đâu... Em í bảo là nếu bắt đi, em nghỉ đấy nhưng cuối cùng cũng phải đi.

  9. #59
    Guest
    Ầy, thế là cũng đã 2 năm rồi.... tự nhiên giật mình, k nhớ 2 năm qua có những câu chuyện gì muốn kể. Uh thì cũng trải nghiệm, rút ra được khá nhiều điều nho nhỏ.

  10. #60
    Guest
    Trải nghiệm rút ra được gì thì chia cho bà con với.

Các Chủ đề tương tự

  1. Cách làm tinh dầu nghệ nguyên chất dễ tại nhà
    Bởi nguyenndt2208 trong diễn đàn KHO LƯU TRỮ TIẾNG NHẬT
    Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 02-01-2018, 03:20 PM
  2. Lưu ý để thực hiện bữa tiệc noel ấm áp
    Bởi Vietlink trong diễn đàn KHO LƯU TRỮ TIẾNG NHẬT
    Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 01-11-2017, 04:26 PM
  3. Một vài điều xung quanh "made in Japan"
    Bởi quanghaitrieu trong diễn đàn ĐỌC TRƯỚC KHI ĐẾN NHẬT
    Trả lời: 2
    Bài viết cuối: 11-02-2012, 09:27 PM
  4. Suy nghĩ xung quanh việc phóng thích thuyền trưởng người Trung Quốc
    Bởi tranchung93 trong diễn đàn QUAN HỆ VIỆT - NHẬT
    Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 25-09-2010, 05:37 PM

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •